aqaqaqaqaq

aqaqaqaqaq
Là nơi lưu dấu với đời !

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

Mơ !


Ông ơi!
... 
Ơi, ông ơi !
Đừng ồn, để tao ngú!
Ông ơi!
... 
Sao ông ngủ được mãi thế... ông ơi!
...
Ơi, ông ơi !
Khỉ gió, yên cho tau ngủ chút nữa được không ?
...
...
Ông ơi, con không còn muốn thành người nữa ông ạ !
Mới tối hôm qua mi... nhưng không sao, không muốn thì thôi, để tau ngủ !
Sao ông ngủ được hoài vậy ? 
Tối mới phải diễn mà, để tau ngủ chút nữa đi!
...
....
Ông ơi !
Gì nữa ?
Sao con người kém cả thú thế ? Tàn ác với nhau thế?
...
Con không hiểu, sao con người lại có thể tàn độc với nhau thế ông ? 
Ôi, mi mãi mãi không thành người được đâu!
Con  cũng không thiết nữa ông ạ !
Tùy mi...  xin mi để tau ngủ chút nữa.
...
...
Ông ơi !
Gì nữa ?
Văn minh là phải tàn độc vậy hở ông ?
Mi không biết thật ư ? Phần lớn là thú cả đấy, văn minh cái con khỉ !
Con muốn có được nụ cười như cô gái kia ông ơi !
Thôi, đừng mơ hảo ! 
Khẹc, khẹc !






Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Nén !


Trong gánh xiếc, khỉ cộc trầm ngâm hỏi chủ nhân :
Đã bao năm tôi theo ông rồi nhỉ ?
Ta không nhớ rõ nhưng lâu lắm rồi, rất lâu !
Lâu thế sao tôi vẫn là khỉ ?
Mi muốn gì?
Ông quan tâm thật sao ?... Thành người !
!!!
...
Mi biết yêu không ?
Yêu ư ?... biết chứ !
Sao ta chẳng thấy bao giờ ?
Tôi yêu trước mắt ông hoài mà, với ả lông nâu đã chết năm trước đó... khẹc, khẹc!
Cái đó gọi là giao cấu !... yêu cái con khỉ !
Ông lại...vậy sao là yêu ?
Mi không hiểu được đâu !
Xin ông... biết đâu ?
...
...
Có lúc nào mi rất muốn mà lại thôi chưa?
Chưa bao giờ, muốn là tôi làm ngay !
Kể cả khi ả phản đối ư ?
Không quan trọng, miễn là tôi thích... nhưng sau đó ả cũng thích cơ mà !
Chính thế, cứ thích là làm thì mi không bao giờ biết yêu đâu và muôn thủa sẽ không thành người được ! 
Sao thế ?
Con người cũng thích rất nhiều nhưng chỉ làm một ít thôi, khác với loài vật loài người biết nén !
Thế muốn thành người là phải biết nén ư? Phải dối lòng... dối trá thế ư ?
Không phải dối trá hay dối lòng, mà là nén lòng để không làm điều quấy !
Là làm điều phải chứ gì !
Đúng !
...
...
Thế làm thực với lòng mình là quấy sao ?
Còn tùy !... Nhưng đến giờ rồi,  ra diễn thôi.
Mai ông nhé !
Ừ mai !
Khẹc, khẹc !





Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

Quá khứ !




     Trong cuộc sống tất bật hôm nay, chúng ta vẫn thường dành nhiều thời gian để 'sống' với quá khứ, quá khứ càng đau buồn thì ta càng khó quên và lắm khi rất hạnh phúc khi nhớ đến !


     Thế nhưng có bao giờ bạn tự hỏi: 
        - Quá khứ là gì ?
        - Quá khứ luôn vĩnh viễn qua đi sao ?
        - Có cách nào để ta quay lại sống thật ngay trong quá khứ ?

      Thường chúng ta cho rằng: Quá khứ là những việc xảy ra đã lâu, năm trước, tháng trước, tuần... hoặc chí ít là hôm qua... chứ không thể là ngay bây giờ, ngay trước mắt ta.

      Thế mà mọi việc 'đang xảy ra trước mắt ta' thật ra đều là quá khứ cả !
      Rằng 'cuộc sống là giấc mộng dài' cũng chẳng sai tí nào !
      Thật chẳng sai tí nào ! 
      ...
      Bạn có tin như thế không ?

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

Ánh sáng !



1. Hằng ngày chúng ta cảm nhận thế giới chung quanh qua tai (nghe), mắt (thấy), mũi (ngửi), miệng (nếm) và tay, da (sờ, chạm) gọi là ngũ quan. Trong đó mắt là quan trọng hơn cả, hơn 90% thông tin ta có được đều đến từ sự thấy của đôi mắt.
    Mắt người cảm nhận được dải ánh sáng (bức xạ điện từ) có bước sóng biến thiên từ 400 nm đến 700 nm (từ màu tím đến màu đỏ của 7 sắc cầu vồng) gọi là vùng quang phổ thấy được.
    Hầu hết sinh vật trên trái đất cũng chỉ nhạy cảm với 'ánh sáng' có bước sóng từ 300 nm đến 1200 nm.
    Cường độ mạnh nhất trong dải bức xạ điện từ của mặt trời cũng tập trung trong khoảng có bước sóng từ 300 nm đến 1000 nm.

    
    (Biểu đồ bức xạ điện từ của mặt trời)


    Sự trùng khớp giữa vùng bức xạ mạnh của mặt trời và vùng ánh sáng thấy được của sinh vật trên trái đất không hề ngẫu nhiên! Mọi loài vật trên trái đất đã tiến hóa sao cho có thể thu nhận ánh sáng tự nhiên mạnh nhất nhằm mang lại lợi thế cho cuộc sinh tồn của chính mình.


2. Ánh sáng mang lại sự sống cho muôn loài và mang lại văn minh cho loài người.
    Loài người bắt đầu vượt trội từ khi biết cách tạo ra lửa và giữ được lửa. Cho đến nay cũng chưa có loài vật nào có thể chủ động tạo ra lửa!
    Có lửa con người có ánh sáng để xua tan bóng đêm, chế biến thức ăn, chế tác dụng cụ - máy móc... dần dà tạo ra cả nền văn minh đồ sộ ngày nay.
    Có thể nói tìm ra lửa (ánh sáng) là phát minh quan trọng nhất của loài người !

3. Ánh sáng cho đến nay cũng vẫn là thông tin duy nhất cho ta biết sự có mặt, khoảng cách, nhiệt độ, nguyên tố chủ yếu, tốc độ... của muôn vàn vì sao, thiên hà trong vũ trụ. Qua ánh sáng họ 'thấy' cả những lổ đen, nơi mà không một hạt sáng nào thoát khỏi sức hút khủng khiếp của nó !
    Con người còn mày mò tạo ra những dụng cụ hỗ trợ tinh vi để có thể thấy những loại ánh sáng mà mắt thường không thấy được như kính hồng ngoại, angten vi-ba...
    Với kính hồng ngoại họ có thể quan sát trong đêm như đang ban ngày.
    Với các chảo angten tinh vi họ có thể 'quan sát' vẽ lại bản đồ bức xạ vi ba của vũ trụ và qua đó đoán biết sự tiến hóa (lịch sử) của cả vũ trụ.

4. Ánh sáng cũng mang lại cả sự chết chóc qua những thứ vũ khí có sức hủy diệt ngày càng ghê gớm, ngày nay loài người đã sở hữu một lượng bom nguyên tử, nhiệt hạch có thể làm vỡ tung cả chục trái đất!
 
5. Từ xa xưa người Trung Hoa đã quan niệm ánh sáng là nhận thức, qua cách viết chữ: 'MINH' (明): Nhận thức, được ghép từ hai chữ: 'Nhật: (日) : Mặt trời ;  'NGUYỆT' : (月) :Mặt trăng.
    Ánh sáng cũng thường được liên tưởng với bóng tối, là một cặp đối lập. Ánh sáng là biểu tượng của sự sáng suốt, minh triết, chính đạo. Bóng tối đại diện cho sự mê muội, u tối, tà đạo.

6. Cũng như các cặp đối lập khác, ánh sáng và bóng tối luôn song hành.
    Ánh sáng là dương, bóng tối là âm. Trong tối có sáng và trong sáng có tối, sáng tăng thì tối giảm và tối giảm thì sáng tăng (như vòng tròn Thái cực).

7. Ánh sáng là dương, chủ động; Bóng tối là âm, bị động.
    Để lấn át bóng tối ánh sáng cần có năng lượng, lấn át càng nhiều năng lượng cần càng lớn !
    Ngược lại bóng tối không cần năng lượng để tồn tại, nó chỉ cần chờ đợi ánh sáng hụt năng lượng yếu đi là nó mạnh lên ngay, ánh sáng càng yếu nó càng mạnh !

8. Thế nhưng cuộc sống vẫn thường chuộng sáng hơn tối.
    Sáng: Tích cực.
    Tối: Tiêu cực.

9. Ông bà ta vẫn thường phát biểu đơn giản:
     'Hết cơn bỉ cực đến hồi thái lai !' 
    Hoặc:
     'Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời !'
   Nhưng :
     'Có công mài sắt, có ngày nên kim.'
    ....
    Ý vậy ! Hì hì...!

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Đùa dai !


Những tấm biển ghi: "Hãy đè nát nhóm phản bội bù nhìn", "Hãy xé xác lũ phản bội bù nhìn đến chết". Ảnh: AP

Trong một thông báo do hãng KCNA đăng tải hôm nay (4/4/2013), tổng tham mưu quân đội Triều Tiên cảnh báo Washington rằng những mối đe dọa từ Mỹ sẽ "bị đập tan bằng những phương tiện tấn công hạt nhân sắc bén, nhỏ gọn hơn và đa dạng".
Thông báo tuyên bố."Kế hoạch hành động tàn nhẫn của lực lượng vũ trang cách mạng chúng tôi cuối cùng cũng đã được xem xét và phê chuẩn".
Quân đội Triều Tiên còn cảnh báo rằng "thời điểm bùng nổ đang đến rất nhanh", và chiến tranh có thể nổ ra "trong hôm nay hoặc ngày mai".
Ngay lập tức, Nhà Trắng đã đáp trả lại rằng "những đe dọa mới nhất của Bình Nhưỡng là vô ích và không có tính xây dựng".
"Đây chỉ là một đe dọa nữa trong hàng loạt những tuyên bố khiêu khích khiến Triều Tiên bị cô lập thêm khỏi phần còn lại của cộng đồng quốc tế và làm suy yếu đi mục tiêu phát triển kinh tế của nước này", phát ngôn viên Hội đồng An ninh Quốc gia Mỹ Caitlin Hayden nói. "Triều Tiên nên dừng những lời đe dọa khiêu khích và thay vào đó tập trung tuân thủ nghĩa vụ quốc tế của mình".
(Theo Anh Ngọc trong YaHoo tin tức)

Hy vọng cũng chỉ là trò đùa của ẻn thôi bà con nhỉ !




Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Mơ xa !



Ngày xưa tôi ở địa đầu
Nơi bom đạn réo lửa ngầu trời xanh
Tưởng đâu nơi chốn thị thành
Chiến tranh xa lánh, an lành thảnh thơi
Nhưng, ôi đạn pháo tơi bời
Rót vào chốn thị thịt phơi máu người
Đêm đêm trời đất rực ngời
Hỏa châu giăng mắc, sao trời mờ tan

Tuổi thơ ngập ngụa hung tàn
Đồ chơi là những dây đan đạn đồng
Tay gờm làm súng ngang hông 
Bày ra giả trận đánh ròng đêm thâu
Sân chơi thành lở hào sâu 
Mảnh bom trộn lẫn đất nâu máu người
Vang vang 'súng miệng' nực cười
Hòa chung cảnh giới người người lầm than !

Hương giang vốn dĩ khẽ khàng
Bỗng dưng ăm ắp 'Giang thuyền' dồn quân
Núi kia chứng kiến bao lần
Cố đô khói lửa bần thần bất an
Bao cơn ngói nát nương tàn
Bao lần chiến cuộc quét quang xứ này
Tuổi thơ súng dựng ngang mày
Âm thầm tập trận chờ ngày lập công!
...

Nay mơ tụ lại máu Hồng
Xin người thôi kể chiến công ngày nào
Bỏ qua thù hận buổi nao
Cùng nhau xây đắp xôn xao chốn trần
Trẻ thơ bọc giữa lòng nhân
Sáng chăm sách vở, chiều nâng sáo diều
Tối về mân vú mẹ yêu
Mơ trong gió mát câu Kiều quê hương

                                      27042012 TTC 
(Nhân 30/4 lại sắp đến, chép lại tặng HN)